Thư tình muốn gửi cho ai đó, nhưng còn bỡ ngỡ chưa gửi. Tình thư còn dang dở, tình cảm dành cho người bạn cảm mến vẫn ở đâu đấy trong hoài niệm. Có ai trong đời không dang dở vì tình yêu còn đấy mà kỉ niệm vẫn mãi trong kí ức. Những khoảng khắc kỉ niệm dở dang, nhũng cơn mưa buồn ngoài kia. Một lần đến trong đời nhưng người ta bảo là mãi mãi. Có những cung bậc, dây thanh của tình cảm còn đâu dây. Những lần chắp tay nguyện cầu. Và nguyện xin cho một nửa của bạn thầm thương nhớ. Chắc bạn cũng nguyện mong tình cảm của mình thật êm đềm và không sóng gió. Tình cảm ở đâu đấy trong tái tim. Vẫn như thế ầm thầm và cháy rực. Ấm nồng nhưng chan chứa những khoảng khắc thổ lộ như cơn bão lòng. Trào dâng mãi những cơn sóng không ngơi ầm ĩ tựa sóng biển tình, khi đôi lứa tựa vào nhau. Êm đềm nhưng chất chứa. Mong rằng tình cảm của bạn, tình cảm đôi lứa còn mãi trong thư tình khúc... Lời muốn nói gửi đến độc giả mỗi tuần san.

Tình Yêu ngày băng giá hoa Hồng Phai

Tác Giả : Nam Trần - Thiện Thanh
Dành cho những bạn yêu mến vẻ đẹp của tình yêu
Tình yêu dám hy sinh tất cả để hạnh phúc hơn! Như ánh sao băng trên bầu trời.
Tình yêu là không giới hạn! Đi tới bến bờ tình yêu.

Cố gắng chạy trốn một người khó khăn hơn những gì Khiết Trì nghĩ đến. Cứ cố gắng trốn chạy mãi hay sao? Rồi một ngày tình cờ lại gặp lại ánh mắt ấy cái nhìn trìu mến ấy! Khiết Trì sẽ ra sao? Đôi lúc cố gắng nhìn lặng thầm ánh mây trôi dần trôi, hay nhìn dòng người qua đi mau, có ai đó tua chập lại từng giây khiến cho đầu óc ấy rối bời. Khiết Trì không quen gò bó, càng không quen có ai đó thực sự bên cạnh. Cuộc sống với chàng trai đã quen nhừng chiều đi làm về chỉ cần một mình trong ngôi nhà rộng, cuộc sống ấy sáo trộn sao được dù ngày mai có ai đến và nói sẽ thay đổi điều gì.

Một ngày không may bay va không bình thường ấy đến dần dần. Thật khó hiểu khi Miêu Úc đã đến và chọn cánh hồng phai cho Khiết Trì. Một ngày mà cần sự trang hoàng cho ngôi nhà để đón dịp Thanh Minh trong ngôi nhà tư dinh riêng của Khiết Trì. Vì chuẩn bị đón tiết Thanh Minh cùng người thân và những người bạn lâu năm, hôm ấy Khiết Trì gọi điện đến một của hàng hoa ở Dương Châu. Tiếng chuông điện thoại đổ lên, đầu bên kia bắt máy, giọng Khiết Trì :

   - Hôm nay có thể đặt dịch vụ chăm sóc hoa tại nhà không? Hãy cho người tới và trang trí cho ngôi nhà của Tôi. Hãy cắm hoa cho ngày Thanh Minh.

Phía của hàng hoa Bảo Ngọc trả lời :

   - Chúng tôi sẽ cho nhân viên tới. Bạn hay để lại địa chỉ của mình.

Đúng hẹn nên 10h đã thấy tiếng chuông cửa vang lên bên ngoài tư dinh. Khiết Trì vốn là một thương nhân thành công trong cuộc đời, nên ngay khi ở nhà phong cách của Khiết Trì vẫn thế, cao lớn và chọn cho mình một bề ngoài không khác gì một người thành công nhất trong xã hội.

Khiết Trì tiến đến của tư dinh và mở cánh cổng, ngỡ như Khiết Trì không cần một ai trong nhà mình. Sự lạnh lùng ấy của Khiết Trì vốn đã bao năm, nhưng nó đã tan chảy trước một cánh hồng phai. Trước mặt Khiết Trì là một cô gái nhỏ nhắn đầy dễ thương.

Khiết Trì ôn tồn như chưa bao giờ thấy ai dễ thương như vậy :

   - Mời cô vào, chắc cô bên của hàng hoa Bảo Ngọc, Dương Châu!

Cô gái trả lời :

   - Tôi bên của hàng Bảo Ngọc, dịch vụ chăm sóc hoa sẽ kết thúc lúc 12h. Khi đó chúng ta đã làm xong và làm đúng yêu cầu.

Mời cô gái vào phía trong ngôi nhà, Khiết Trì Giới thiệu toàn bộ Đại Sảnh cần trang trí, thêm vào là sảnh Nhân Hoà nơi tất cả thưởng tiệc trà nhỏ. Khiết Trì tiếp tục đưa cô gái tới phòng Nhạc Âm nơi tất cả sẽ thưởng thức một tiệc kịch nhỏ được thuê từ đoàn kịch Dương Châu Tự. Căn nhà rộng lớn không thiếu một chi tiết nhỏ nào của một người giầu có, vì Khiết Trì vốn là một chủ tịch tập đoàn viễn thông công nghệ. Khiết Trì tiếp tục đưa cô gái vào phía trong Sảnh Hậu Đường trang trí theo kiểu vườn Cảnh Viên Hồng. Khiết Trì nói cho cô gái biết nhiều hơn về yêu cầu :

   - Đây là Cảnh Viên Hồng nơi tôi cho trang trí nhiều Cảnh Viên với hoa Mẫu Đơn đại đã sẵn có, Phía cuối cùng là Hoa Diệc Châu nổi tiếng núi Thanh Đào, Tôi mua về để chưng trong năm.

   - Đón Thanh Minh năm nay tiết trời hơi lạnh có vương chút tuyết nên những đoá Điếu Nhân cũng đang nở rộ. Hoa Điếu Nhân vốn là hoa Nhân Đức mua từ Thành Nam Kinh mới có. Tôi để chưng tất cả kể ra thì cũng 31 loài hoa. Năm nay hoa hồng Phai Nhập từ nước ngoài chưa cho hoa nhưng chớm nảy lá xanh. Nên ở Hậu Đường Tiệc này hãy chăm sóc nhiều hơn đấy.

   - Không có hồng Phai nên năm nay chắc chẳng có hoa để xem. Hãy chăm cho thật tốt nhé, hãy thêm những lãng hoa hồng phai thật nhiều, khi dùng tiệc có nhạc Tây nhẹ nhàng vì thế đừng để tiệc của Tôi không hay một phút nào. Đến nửa đêm tiệc mới hết, hãy làm cho cẩn thận. Sau Thanh Minh là Hoa Đăng Viên, nên tất cả cần giữ cho cẩn thận đấy.

   - Phía ánh sáng vườn tôi đã tự chăm sóc cách đây vài tuần cho nên đừng để ảnh hưởng tới khu cảnh Viên này.

Cô gái nhỏ nhắn đã chuẩn bị rất nhiều hồng phai theo yêu cầu. Cô gái vén tóc hỏi Khiết Trì nhưng mặt vẫn nhìn đoá hoa vừa chớm nở :

   - Nếu Anh cần tôi sẽ chăm cho cây hoa hồng Phai của Anh đến 2 tiếng nữa nếu nó nở hoa thì thật tốt cho Anh.

Khiết Trì sang sảng hỏi cách khó tin nổi :

   - Nếu cô làm cho đoá hoa trên cây nở thì khác gì chuyện hoa nở ở Từ Hy Viên năm nào.

   - Nếu có thật chắc cô phải đến đây thay đổi Cảnh Viên của Tôi vì nó chưa nở còn nhiều lắm.

   - Tôi sẽ hỏi thêm nếu thật Tôi tin ở chuyện hoang đường này. Mà cô là người nước khác phải không? Tôi thấy cô nói tiếng Trung chưa sõi đâu. Hãy chăm khu vườn thật tốt. Chỉ 2 tiếng mà cô làm được việc hơn cả đám người hay ăn lười làm ở nhà Tôi. Nay Tôi đang ở một mình.

Cô gái trả lời Khiết Trì :

   - Tôi đến từ Việt Nam, Tôi đang học tiếng, Tôi làm cho của hàng của Chú ruột Tôi đó.

   - Nếu Quý Khách chọn dịch vụ cho Hoa Hồng Phai nở thì Tôi sẽ làm đến tận 2h chiều. Nếu Hoa nở quý khách sẽ trả 100% chi phí, nếu Hoa không nở thì quý khách cần trả 15% chi phí.

Khiết Trì như đợi sự vô duyên này từ lâu và cất giọng lớn tiếng :

   - Tôi không tin Tôi lại thuê cô về chăm cho bữa tiệc của Tôi. Thật phi lý điều này sảy ra sao, nếu cô tin Tôi sẽ cắt hợp đồng thì hãy tin. Nhưng cô thật nhỏ người lại đến từ Việt Nam một nước đang dần thay đổi. Nên tôi sẽ để cô chăm sóc.

   - Nhưng Cảnh Viên Hồng lại giao cho cô sao? Hãy chấm dứt ý nghĩ đó Tôi nghĩ cần huỷ hợp đồng.

Cô gái vẫn nhìn đăm chiêu canh hoa như rơi những giọt lệ xứ người, giọng hơi nghẹn ngào :

   - Nếu Anh không tin thì Tôi sẽ chứng minh rằng Tôi làm cho nở được vì đó là cách mà từ khi Bà Tôi còn đã dạy tôi, Tôi thấy hoa đã có nụ rất tốt.

Khiết Trì trao cái nhìn kỳ lạ, trong lòng suy tư cho một điều nhân nghĩa xa xăm. Nhưng một người lạ đến đây nhỏ lệ xuống ngôi nhà của một người giàu có quen một mình thì đó là điều tối kỵ trong ngày năm mới đang hoàn tất. Khiết Trì ồn tồn trả lời :

   - Vậy hãy làm thật tốt vì Tôi sẽ trả công tốt hơn.

   - Tôi tạm thời cho nó có thể xảy ra. Và đừng quên Tôi sẽ không thuê dịch vụ này thêm lần nào nữa, vì cô đã khóc tại đây.

[…]

Thời gian trôi nhanh đã quá giờ dịch vụ đặt ra. Cô gái trở về trên má còn sước vết gai hoa Hồng Phai, dớm máu trên má hồng. Cánh Hồng Phai trong vườn đã nở, người con gái nhỏ nhắn trở về trong chiều lạnh giá với một người phía Nam bán cầu. Khiết Trì đưa cô gái qua cánh của tư dinh chào tiễn biệt, nhưng một mình trở vào, bật Camera trên tay nhìn những cánh hoa Hồng Phai đã nở chớm trên nước xứ người lạnh giá. Không quên kiểm tra lại Camera xem lại hình ảnh cô gái với vết sước gai Hồng Phai trên má. Khiết Trì cầm điện thoại gọi đến của hàng hoa Bảo Ngọc, gọi cảm ơn cô gái đã chăm những cánh hoa Hồng Phai.

- Cảm ơn đã chăm cho hoa Hồng Phai nở. Tôi thấy cô có vết sước trên má, hãy chăm sóc cẩn thận vì ngày này sắp có băng giá sẽ rất lạnh. Tôi sẽ gửi cho cô một quà để cảm ơn là tấm ngọc bích dùng trang trí ngày xuân cho mọi người. Hãy đón Thanh Minh thật tốt.

Khiết Trì nhìn về phía Cảnh Hồng Viên, ngắm cánh hồng phai, và chạy về phía cảnh cửa, chạy theo con phố như khi còn nhỏ vẫn đuổi theo xe bánh Hồ Lô ngọt. Khiết Trì như quên gì sau bao năm trên thương trường, mái tóc chớm bạc tuổi 35, mồ hôi còn trên chán. Khiết Trì thở những hơi thở dài, tay còn chống trên đầu gối, tìm điều gì đã quên như khi tuổi thơ chạy nhanh trên phố Dương Châu.