Người Viết : ViKiMi Editor

Cái lạnh đầu mùa làm cho hàng cây Hanh heo, Đến mức cái bánh cuốn cũng qoăn cả lại. Lãng Tử Học Trò ngồi bên quán trà đá thưởng thức cảm giác bay bay của hương thơm mùi Cốm. Chắc tinh thần hoài cổ không giảm sút cũng không nhụt đi đâu, Lạnh Xoăn cả người
LÃNG TỬ HỌC TRÒ
CÙNG NHÓC TÌ BỌ DỪA ĐÀM LUẬN VỀ CÁI LẠNH TÊ TÁI ĐANG ĐẾN
LÃNG
TỬ Học Trò:
+ Mưa vẫn bay bay trên từng tháp cổ. Công nhận mưa kiểu
này vài hôm nữa rét phải biết. Người lớn còn quen được chứ bọn trẻ con thì biết
gì về cái lạnh này
+ Không gian vẫn lao xao cảnh phố xá đông người, Cái rét
làm cho Tôi hồi tưởng một thuở hoàng hoa
+ Lạnh đến mức trẻ con phải rúc cả vào nách người lớn cho
ấm hơn
Nhóc
Tỳ Bọ Dừa:
+ Tuy là cái rét này có thể làm ra sương mù bay tíu tít
nhưng không phải ai cũng như Đại ca thấy rét là rúc nách
+ Rồi sau này lấy vợ rồi biết rúc đâu, Lạnh cũng phải thể
hiện bụng 6 múi chiến đấu ngoan cường. Sương mù cũng là đặc sản miền núi này
thôi
+ Không lẽ Hồ Tây không có sương nếu không có mùa đông.
Mùa hè cũng có sương đấy thôi, Lãng mạn quá GenY
LÃNG
TỬ Học Trò:
+ Thằng này khá phết nhờ. Có chút rét buốt mới ra hồn chứ.
Làm sao cháu thấy cái cảnh rét ngày xưa
+ Ngày nay, biến đổi khí hậu rồi. Có được một ngày sương
giăng khói tỏa thế này là quý lắm đây, Một thuở hùng Anh đi dép Tổ ong đi học đấy
Ông cháu
+ Mà làm sao trẻ con biết được sự thâm của đời
Nhóc
Tỳ Bọ Dừa:
+ Thâm hay không còn do chỗ nào trên cơ thể người. Cổ
nhân đúc nặn rồi chỉ có lòng người mới thâm. Chẳng phải cứ yêu cái lạnh này mà
thâm đâu
+ Thân già rồi lo kiếm Gấu mà đèo đi, Qua GenZ nữa là hết
phim. Rồi lúc lại về đây mà đòi rúc nách, nhức nách
+ Ly Bạc Xỉu này phải nói là nhức nách ngon
LÃNG
TỬ Học Trò:
+ Được lắm thằng Cháu. Chú sẽ kể cho nghe một câu chuyện
+ Không yêu nhau thì mấy nũi cũng khó chèo, Vợ chồng đồng
cam chịu khổ thì biển nào cũng qua. Yêu nhau không biệt Việt Hoa, yêu là Cưới
+ Thế mới có chuyện mang người yêu qua Trung Quốc mà
không đi nổi vì hộ chiếu có đâu. Bắt vợ không dễ như H’Mông xưa đâu Nhóc Tỳ
+ Phải đàng hoàng mới có cửa mới có nàng làm người yêu
Nhóc
Tỳ Bọ Dừa:
+ Già rồi 2 mấy nồi bánh trưng hết mùa đông này đến mùa
đông khác. Phải tự lo cho bản thân nếu không thành con ngựa đầy xương đem nấu
cao là khổ
+ Mà hôm trước thấy cô Xuân đi chưa khép cửa đâu. Qua mà
khóa đi không là mất người yêu
+ Đàng hoàng cũng phải biết giữ lấy
LÃNG
TỬ Học Trò:
+ Thằng Cháu này khá phết nhờ.
+ May có Nhóc Tỳ nhắc chú mới nhớ ra là phải qua khóa của
cho Cô xuân. Sau này còn có người sưởi ấm giữa mùa đông
+ ( Gọi Chủ quán ) Cho tính tiền Em ơi !!!